5.31.2009

Áo xinh...

Đã hoàn thành em áo này khi vừa hết tháng 5 nhé, trông cũng vừa vặn và xinh đáo để nhỉ

Móc bằng chỉ cotton, kim hơi to so với chỉ một tí, mặc vào ôm người cực nhé, chỉ bực cái gã phô tô gờ rờ phờ cứ bẩu người mủ mập

aotrangxanh Hoa văn của nó đây này hoavan2 Còn điệu đàng cột thêm sợi ruyban nhé hoavan1

5.28.2009

Đoan Ngọ sum vầy...

Mời mọi người cùng xơi xôi vò và chè trôn nước diệt sâu bọ nhé! Chịu khó ...trốn làm, đi chợ dù hôm qua phải lao động cực khổ cả ngày, muốn bệnh lun

che troi nuoc Xôi vò nhé xôi vò

5.22.2009

Xâu xỏ

Em út nè Photobucket Thứ 2 nè Photobucket Photobucket Chị lớn nhé Photobucket Photobucket Cả 3 chị em nhé Photobucket Photobucket

5.21.2009

Chiều

Đã xong rùi đây a.

Khi lần đầu tiên nhìn thấy bức này em nghĩ tới một bài hát của NS PD.... "chiều ơi! lúc chiều về là lúc yên vui..."

Kit Yuxiu mua ở RD

FS: 46 x26 cm (14ct)

Số màu chỉ: 47

Lên khung từ đầu tháng 3, mỗi ngày làm được 1 ít,có ngày ko làm được gì, ngày nghỉ thì làm được cả 8 tiếng, hihi

chieu

Không hiểu sao cứ nhìn thấy bức nào có nhà thì thích à, chắc tại em đang mún săn nhà mà chưa có $ ... hihi...

bực mình nhất là cái cây bút vẽ vải, giặt bắng bao nhiu thứ từ dầu gội, sữa tắm, cho đến cả omo mà cũng không hết, lại còn làm mờ cả bức tranh, thật là mất vui

Photobucket

5.11.2009

Lưu bút ngày xanh...




Tháng 5 - rợp trời hoa phượng đỏ...

Hôm trước đi làm, nhỏ bạn lầm bầm "nghe tiếng ve kêu buồn ghê"... giật mình... lâu lắm rồi chẳng để ý đến ve kêu, hoa phượng nở... chợt nhớ đến mùa hè một năm xa lắc nào đó... có con bé cứ giờ ra chơi là chạy ù lên sân thượng của trường, nhìn hoa phượng rồi sướt mướt khóc... con bé đó chắc cũng chẳng ngờ được sẽ có một ngày mình lại khô cằn thế...lạt thếch thế...

Lật trang lưu bút cũ, nét mực tím ngày xưa đã có chỗ nhòe...

Con đường đến trường hôm nay bằng lăng đang tím rộ- chút bâng khuâng- xuyến xao... Giao mùa...

Hàng phượng vĩ chưa kịp bừng sắc lửa- đã thoáng nghe- ve kéo khúc gọi mùa...

Xòe tay ra giữ tháng ngày qua rất khẽ- chợt thấy mình xa rồi thời thơ bé- ngây ngô...

Góc phố nhỏ- hôm nao- giờ tan học- áo trắng bay sáng cả góc đường- Mai xa rồi- chỉ còn- kỷ niệm...

Ban Mê yêu thương- bụi thôi cuốn đỏ trời- gửi chút mưa- gọi- Buồn muôn thưở...

Ngày mai đây- trên dòng đời ngược xuôi tấp nập- có khi nào ta ngắm lại chính ta- dấu chân xưa- đã thoáng vội phai nhòa...

Ngày mai đây- liệu có còn xa? mỗi người mỗi ngã... có mấy khi chung lối- cùng đường...

Mến thương ơi! Ngày mai... đã rất gần...xin lưu lại vài hàng- trang giấy trắng- chút dư âm- vang vọng- một thời- bướm hoa- phấn mực...

Lá thuộc bài ơi! Xin khép lại! Trước giảng đường- chờ chiếc lá- TRẠNG NGUYÊN!

5.08.2009

Dại rai....

Cái bệnh nan y này ko biết từ đâu mà có, không biết từ bao giờ mà có nhưng mà tra trong hổ lốn các loại y văn thì...pó... tìm không ra! Nhưng mừ thực tế bản thân đã cho thấy rằng, những ai đã mắc chứng bệnh này thì chao ui, khó chữa vô cùng và chỉ có thể càng ngày càng trầm kha chứ khó mà dứt ra được

Kiểm điểm lại từ khi mới bít đi lẫm chẫm , cỡ 3t thì phải thì đã bị 1 lũ trai dụ khị cho chúng tự do chén cả cây mận ở nhà mà ko thèm đi kêu người lớn. Cho đến tận bi h, đã gần 30 cí xuân xanh rùi vẫn thấy là mình dại, dù có giận cách mấy, rai dụ mấy tiếng thì cũng hết lun, đã vậy còn mất bao nhiu thời gian và công sức để mà dại nữa...

Nói lòng vòng chứ thiệt ra là để khoe mí cái này, đã làm lâu rùi, nhưng chưa có khoe ở đây, vì sợ thiên hạ (cái bọn "thiên hạ" nào hay bẩu tui dại rai í) chê cười.

Photobucket còn cí này nữa nè, để kỉ niệm 3 năm ngày dại rai mới đấy Photobucket Photobucket hí hí, nhìn 2 đứa mập mập, lùn lùn thấy giúng dã man lun. Còn cái câu trên bức tranh nữa chứ, sến bà cố mà xạo cũng bà cố lun. Hihi, tuy nhiên sau cí sự dại rai này mình cũng được đền bù vì rai đã quấn hết cái mớ chỉ của mình vào bobbin Photobucket Photobucket